George Gallup, trong viện điều tra Gallup, nói rằng phần đông ta tin chắc hễ lợi tức tăng lên chỉ mười phần trăm thôi, sẽ hết lo thiếu thốn. Người nào làm được như vậy là một tín đồ rồi mặc dù không biết chút đạo. ảnh hưởng của ngoại giới rất nhỏ.
Trước kia tôi ngủ ngon quá, chuông đồng hồ báo thức mà tôi vẫn ngủ và sáng nào tôi cũng tới sở trễ. Hốt nhiên, tôi nghe tiếng âm nhạc. Tôi cũng dùng bản này để chú thích vài chỗ trong bản 2001.
Nếu không thì có lẽ tôi đã vùng vẫy, do dự để rồi đâm quàng đấm xiên dưới xô đẩy của tình thế. Như vậy, họ được thoả lòng hiếu thắng. Nếu không hoạt động, thì dù có thu thập, phân tích sự kiện cũng chỉ là công dã tràng mà thôi.
Tôi ngồi đến nửa giờ, vừa sụt sùi cầu nguyện. Angelo Patri đã viết 13 cuốn sách và hàng ngàn bài báo về giáo dục nhi đồng. Tôi không nghĩ tới tôi nữa mà chuyên chú vào người khác.
Ông tiếp: "Nhờ đó tôi thấy tự chủ được mình. Thử hãy mở miệng ra cười lớn, hãy hồn nhiên vui vẻ, hãy ưỡn ngực hít một hơn dài rồi ca lên một khúc, nếu không ca được thì huýt sáo, nếu không huýt sáo được thì ngâm nga. Mà mấy đứa con ấy có cám ơn anh ta không? Không.
Tôi phải học ôn lại một lần nữa. Gobe, một trong những vị trưởng ban y tế sở Hoả xa Santa Fé. Người chồng thứ nhất của bà mới cưới ít lâu thì chết.
Tôi sẽ bị giam vô "nhà cầu" của chúng. Bác sĩ Alexis Carrel, người được gii thưởng Nobel về y học, đã nói: "Những nhà kinh doanh không biết thắng ưu sầu sẽ chết sớm". Anh ta khuyên tôi rằng: "Tôi biết đối với chị trong ngày này thì việc phải nằm tĩnh dưỡng một năm ròng là một sự rùng rợn.
Vì số tiền lưng mang được theo quá ít ỏi, ông đành phải tìm việc làm. Vậy nguyên nhân của chứng thần kinh thác loạn là gì? Không ai biết được đủ hết. Hơn nữa, lại có thì giờ để nghỉ ngơi và đi dạo phố.
Chắc chắn chúng ta chỉ có thể hành động để sửa đổi kết quả của một sự kiện đã xảy ra từ 180 giây đồng hồ trước, nhưng chúng ta không có cách gì thay đổi được một sự đã xảy ra rồi. Đô đốc tiếp: "Một chiếc tàu bị đắm, tôi không thể trục nó lên được. Như vậy, đáng lẽ thù oán, ta hãy thương hại và cám ơn Chúa đã sinh chúng ta không giống kẻ thù ta.
Ông liền nói: "Lẽ dĩ nhiên, có ai hề thấy xẻ mạt cưa bao giờ! Làm sao mà cưa, xẻ nó được, vì nó đã vụn như cám rồi! Quá khứ cũng vậy. Ông nhìn thẳng vào cái chết bình tĩnh, nhẫn nhục, làm động tới quỹ thần. "Tôi đã theo triết lý đó từ ngày ấy.